Trang phục vua Chăm - tác phẩm n
Trang phục vua Chăm
-
tác phẩm nghệ thuật đặc sắc
BT - Một trong
những thành phần làm nên giá trị lịch sử văn hóa và nghệ thuật của Bộ sưu tập di
sản văn hóa hoàng tộc Chăm đang lưu giữ tại làng Tịnh Mỹ (tên Chăm là Palei
Canar) xã Phan Thanh, huyện Bắc Bình chính là sưu tập trang phục của các vị vua
Chăm ở thế kỷ 17.
Vài nét về sưu
tập trang phục vua Chăm
Lịch sử hình thành, phát triển và tan rã của vương quốc Chămpa qua hơn 100 năm
với khoảng 10 triều đại và trên 90 đời vua nối tiếp nhau trị vì. Do phải di dời
thủ đô Chămpa đi nhiều nơi, trong các khoảng không gian và thời gian khác nhau,
nên hầu như không lưu lại cho hậu thế được gì đáng kể về trang phục cung đình
qua các thời kỳ lịch sử. Vì vậy, về sau này khi khảo cứu trang phục cung đình để
phục dựng lại hoặc phục vụ cho các điệu múa Chăm, các nhà thiết kế, họa sĩ, nghệ
sĩ phải dựa rất nhiều vào trang phục được mô tả trên các bức họa, tượng, phù
điêu… trang trí nghệ thuật ở các đền tháp hay trong đền thờ các vị vua Chăm để
hình thành nên những tác phẩm điêu khắc, tranh vẽ và trang phục múa cung đình
hay múa dân gian Chăm.
Trong số này phải kể đến nghệ sĩ nhân dân (NSND) Đặng Hùng. Hơn 30 năm trước,
khi còn công tác ở Đoàn Ca múa nhạc Thuận Hải. Ông đã dành nhiều thời gian đi
khắp miền Trung để nghiên cứu về nghệ thuật múa Chăm; bỏ công sức để nghiền ngẫm
các pho tượng cổ và phù điêu trên những đền tháp Chăm ở Mỹ Sơn, Bình Định, Khánh
Hòa, Phan Rang… rồi đến các làng Chăm ở Ninh Thuận, Bình Thuận để hỏi chuyện
người già và trực tiếp xem về múa quạt, múa lễ để hình dung ra các điệu múa dân
gian và múa cung đình huyền bí Chămpa xa xưa.
Thời kỳ đó, ngoài những bộ trang phục đang lưu giữ ở nhà bà Nguyễn Thị Thềm làng
Tịnh Mỹ thì không còn nơi nào khác. Khổ nỗi đa phần ở sưu tập này là y phục của
các vị vua chúa và hoàng tộc, không có trang phục của nghệ sĩ múa cung đình hay
của các vị thần. Hơn nữa, những năm 90 của thế kỷ trước thì việc tiếp cận Bộ sưu
tập di sản hoàng tộc vô cùng khó khăn, không phải ai cũng vào xem được. Do vậy,
dựa vào điêu khắc Chăm ở nơi này, nơi khác, NSND Đặng Hùng đã phục hồi được các
điệu múa cung đình. Vận dụng những tư liệu thu thập được bằng thực tế trên các
pho tượng đá, phù điêu từ thế kỷ 8 – 11 và lời kể của những già làng hiểu biết
hay các nghệ sĩ dân gian từng nhiều năm hát, múa trong các lễ hội của làng xã…
và quan trọng hơn là bằng sự tiếp nhận, sáng tạo riêng cộng với năng khiếu của
ông. Từ đó NSND Đặng Hùng cho ra đời hàng loạt tác phẩm múa, như tác phẩm múa
Khát vọng của ông đã gây được tiếng vang lớn. Sau đó nhiều điệu múa đặc sắc khác
như: Vũ nữ Trà Kiệu, Shiva, Được mùa, Lên tháp lần lượt ra đời để phục vụ công
chúng.
Trở lại sưu tập
trang phục vua Chăm
Tuy Bộ sưu tập di sản có từ đầu thế kỷ 17, nhưng do việc di dời đi nhiều nơi để
bảo quản và luôn phải bí mật. Mặt khác là do tâm linh với việc không cho người
ngoài xem những di vật xưa của hoàng tộc, cũng là cách đề phòng tai mắt của kẻ
gian. Do vậy thông tin về bộ sưu tập ít lọt ra bên ngoài. Ngay trong một số tài
liệu nghiên cứu của các nhà khoa học Pháp vào cuối thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20 khi
nói về văn hóa Chăm chủ yếu là nói về lịch sử văn hóa chung và các công trình
kiến trúc cổ. Vì vậy, sưu tập trang phục đang lưu giữ tại làng Tịnh Mỹ rất có
giá trị cho việc nghiên cứu để bảo tồn và phục vụ tham quan du lịch.
Bộ sưu tập di sản là duy nhất còn lại của các vương triều cuối trước lúc tan rã,
nên độ quý hiếm và các giá trị về lịch sử, văn hóa, nghệ thuật may thêu, dệt và
cả nghề kim hoàn chạm trổ được nâng lên với giá trị thực của nó; cùng với những
di vật khác trong bộ sưu tập thì trang phục trong cung của hoàng hậu, công chúa
Chăm là những báu vật quý hiếm còn lưu lại cho đến ngày nay. Nếu không có những
thứ đó, chúng ta sẽ khó hình dung ra trang phục trong chốn cung đình như thế nào.
Cũng do có niên đại quá lâu như vậy nên một số đồ vật trong sưu tập trang phục
đã bị mục nát và hư hỏng, dòng tộc hậu duệ vua Chăm hiện nay không đủ điều kiện
về kinh tế và kỹ thuật để bảo quản tốt hơn. Nhận thấy đây là nguồn tư liệu khá
đặc biệt, có giá trị ở nhiều phương diện và để giải quyết cùng lúc nhiều việc
như làm rõ giá trị của bộ sưu tập, phân loại để lưu giữ theo phương án bảo quản
cổ vật của bảo tàng; hình thành kho mở, vừa tạo độ thông thoáng cho các loại di
vật để bảo quản tốt hơn vừa tạo điều kiện cho nhân dân và du khách tham quan.
Năm 1992 việc khảo cứu để lập hồ sơ khoa học về bộ sưu tập di sản văn hóa hoàng
tộc Chăm và đền thờ vua Pô Klong Mơh Nai do Sở Văn hóa Thông tin thực hiện. Tất
cả các hiện vật đều phải được kiểm đếm, thống kê, bao gồm trang phục vua, hoàng
hậu, công chúa và hoàng tử, nhiều đai thắt lưng, bộ khăn choàng và một số đôi
hài... Mặc dù đã thất lạc khá nhiều nhưng tất cả di vật trong sưu tập được phân
loại, như trang phục của vua Pô Klong Mơh Nai mặc trong các nghi lễ đại triều
hay thường triều; trang phục nghi lễ hay thường phục của các bà hoàng mà nhiều
nhất là của hoàng hậu Pô Bia Sơm; trang phục của hoàng tử, hoàng nữ có kích
thước nhỏ hơn với những tên gọi khác nhau.
Điều đặc biệt là từ vải vóc, chỉ thêu, hoa văn, kiểu cách thì chỉ có trong sưu
tập ở cung đình, bên ngoài xã hội tuyệt nhiên không có từ xưa cho đến nay. Do sự
quý hiếm về chất liệu vải vóc (nhiều loại vải nhập khẩu ở nước ngoài) và quy
định của các vương triều, còn có cả sự cấm kỵ người dân không được sử dụng. Mỗi
một cổ vật trong bộ sưu tập được chắt lọc, lưu giữ gần 400 năm qua nên đều mang
dấu ấn lịch sử nhất định của vương triều Chăm thời kỳ này. Tất cả bộ sưu tập lần
lượt được nghiên cứu, ghi chép đầy đủ và lưu lại một cách khoa học. Năm 1993, Bộ
sưu tập di sản và đền thờ vua Chăm Pô Klong Mơh Nai được
nhà nước xếp hạng di tích lịch sử
và nghệ thuật quốc gia vì những giá trị về lịch sử, văn hóa và nghệ thuật của nó.
Mỗi bộ trang phục của vua, hoàng hậu, hoàng tử, hoàng nữ đều là những tác phẩm
nghệ thuật đặc sắc, một sự hòa điệu giữa vải, chất liệu vải, gấm vóc và màu sắc
cũng như là đường kim mũi chỉ, nét thêu đều thể hiện tính chất đặc trưng dành
cho hoàng tộc; ẩn chứa bên trong là cả một chiều sâu văn hóa lịch sử của một số
triều đại xưa. Đó là sự kết hợp của nghệ thuật may thêu, hội họa cộng với tài
nghệ của người thợ đã tạo nên một tuyệt tác nghệ thuật mang tính thẩm mỹ của các
bậc tiền nhân. Tuy số lượng và chủng loại còn lại không nhiều, nhưng những trang
phục này là cơ sở thực tiễn quan trọng để nghiên cứu bảo tồn và phát huy các giá
trị văn hóa một cách chân xác, khoa học trong đời sống đương đại.
Cùng với thời gian, tuổi đời của sưu tập trang phục ngày càng nhiều thêm, các
chất liệu dùng chế tác cũng đã quá niên hạn sử dụng từ lâu. Có những loại áo bào
của vua đã mục nát, chỉ còn lại phần ngực, hai tay áo và chỉ thêu hoa văn. Những
di vật còn lại dù tuổi tác đã quá cao nhưng vẫn được treo trong tủ kính để phục
vụ du khách tham quan và nghiên cứu. Việc phục dựng cũng đã được tiến hành hơn
10 năm trước nhưng cũng chỉ được một vài món để trưng bày. Do chỉ thêu và các
loại vải xưa không còn, thợ may, thêu cũng hiếm dần và khó khăn nhất là kinh phí.
Vì thế, những người trong dòng tộc hậu duệ vua Chăm ở làng Tịnh Mỹ có trách
nhiệm trông nom, bảo quản mong được các cơ quan chức năng của
nhà nước quan tâm đến việc bảo
quản, lưu giữ và phục chế lại những trang phục đang bị mục nát để Bộ sưu tập di
sản quý hiếm, tiếp tục được làm nhiệm vụ của mình là phát huy tác dụng phục vụ
du lịch.
NguyỄn Xuân Lý